Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015
TẢN MẠN… SỰ ĐỜI
Còi tan tầm khu công nghiệp
Trống bãi trường vọng vang xa
Người cục mịch hay kiệm lời
Đe chắc nịch chẳng phát tiếng…
Ai trí khôn hay giữ miệng
Tri thức ngắn… thích khoe khoang…
Người đàng hoàng, không chấp nhặt
Đứa tắt mắt, ắt tính gian
Thiếu nữ ngoan, nói nhỏ nhẹ
Dù rất khẽ vẫn rõ lời
Chọn bạn đời, tìm duyên số
Dù sướng khổ, vẫn mặn nồng
Dẫu hư không, trào hạnh phúc
Trong hay đục… tự tại lòng…
_________
18/10/2015
Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015
CÀ PHÊ… KHÔNG EM
CÀ PHÊ… KHÔNG EM
(Gửi người đang yêu…)
"Cafe không em
..."
Chẳng mùi hương vị
Dẫu rằng chọn kỹ
Cũng nhạt màu phai
"Cafe không em
..."
Đắng trong ly ngọt
Đầu
cành chim hót
Khó
lọt… chẳng hay
"Cafe không em
..."
Men uống nào say
Rượu dòng suối cạn
Đâu cá lượn đầy
"Cafe không em
..."
Đầu nguồn nương rẫy
Hạt sương vẫn vậy
Héo giọt nắng tràn
"Cafe không em
..."
Còn lại phố hoang
Nơi xưa mình đứng
Vương chút… bóng tàn…!
-------
11:50pm – 02/10/2015
Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015
LẠC MẤT MÙA XUÂN
LẠC MẤT MÙA XUÂN
Có những lúc chợt tim
mình đau nhói
Ta vô tình quên lạc mất
mùa xuân
Hạnh phúc kia bao năm
ngỡ thật gần
Mà tan vỡ theo mình
giây phút cuối
Bóng hồng nào mình trót
vương đắm đuối
Chẳng thể tìm khi xuân
lỡ chiều qua
Ru đời mình bằng những
khúc tình ca
Ngọt… say đắm… sao mặn
mà… chua xót
Bến cuộc đời, xe cuối
cùng… sau chót
Thôi cũng đành tri kỷ…
bạn tâm giao
Mượn lời ca, trầm bổng
nốt nhạc trào
Cho quên lãng trôi về
miền ký ức
Nhạt phai đi những nỗi
đau buồn bực
Mà xuân đời mãi mãi chẳng…
quay lưng…!
--------
SG - 01/10/2015
Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015
KHOẢNG KHẮC…
KHOẢNG KHẮC…
“Khoảng khắc không
quên trong thành phố”
Là những lần gặp chẳng
phai phôi
Thời gian ngắn ngủi…
thật bồi hồi
Ừ, nhanh thật… chẳng thời trai trẻ
Dòng đời trôi,… quên
đi lặng lẽ
Bụi vương đầy chiếc vé
tuổi thơ
Gặp lại nhau kỷ niệm bất
ngờ
Mặc sóng gió bên đời
xô đẩy
Bao ước mơ một thời
vùng vẫy
Chẳng thấm gì câu chuyện
bẻ đôi
Ngồi bên nhau cũng đủ
quá rồi
Vẫn gợi nhớ một thời
hoa đỏ
Nhớ trăng suông, bóng
ai lấp ló
Chỉ ước thầm, chẳng
dám ngó qua
Đứa dũng cảm nói khoác
ba hoa
Cái liếc mắt mấy thằng…
im hết
Rồi chia tay mỗi người
một việc
Đứa thì làm công chức lương
cao
Nó doanh nhân cũng
đáng tự hào
Cũng vẫn có còn đang vất
vả
Nhưng lòng luôn hướng
về một ngả
Được đắm mình dòng suối
tuổi thơ
Chẳng đua tranh phân
biệt bao giờ
Là khoảng khắc mỗi khi
gặp mặt
Thời gian đưa… lời ru
khoan nhặt
Hát bổng trầm… khúc tuổi
thần tiên…!
________
SG - 25/9/2015 – 11:20pm
Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015
THI CHIM
THI CHIM
Ngồi
buồn nhớ chuyện thửa xưa
Từ
thời “bao cấp” lại đưa hiện về
Hồ
Gươm nước biếc xanh ghê
Biết
bao lịch sử say mê lòng người
Buồn
đau hoặc những chuyện cười
Đều
là kỷ niệm một thời đã qua
Tết
ngày nguyên đán thời xa
Vẫn
hay tổ chức đó là Thi Chim
Ngày
thường tĩnh lặng im lìm
Gió
hồ gợn sóng như tìm ý thơ
Sáng
ra, tết thật bất ngờ
Băng
rôn, khẩu hiệu, tiếng thơ vang dài
Cạnh
đền Bà Kiệu thật oai
Tiếng
loa vọng mãi… chẳng phai bao giờ
Loa
làm bằng sắt trơ trơ
Khác
gì chiếc nón treo vờ trên cây
Sưu
tầm được chiếc như vầy
Thành
hàng “của độc” trưng bầy Quốc gia
Tiếng
Ban tổ chức vang xa
Kính
mời các cụ, các bà, các ông
Đến
thi chim, đóng cửa lồng
Không
được mở sẵn, nó rông ra ngoài
Chen
là, mấy chú choai choai
Nhìn
chim lạ đẹp chọc hoài xem sao
Mấy
cô thiếu nữ nhao nhao
Cũng
đòi thử nghịch, xem nào, hay không
Các
cụ thì cứ phập phồng
Gọi
tên, đến lượt, mở lồng… chim bay
Tiếng
loa bỗng chợt gắt gay
Lưu
ý cảnh sát nhắc ngay áo hồng
Tay
cô đang ở trong lồng
Nghịch
chim các cụ mà trông được à
Chim
mệt chẳng thể bay xa
Chưa
lên đã hạ ở nhà cho xong
Điều
mà các cụ đang mong
Tiếng
súng hiệu lệnh… giương lòng vút lên
Bỗng
nghe một tiếng vang rền
Cởi
chuồng chim đã bay lên mất rồi
Có
cụ thảng thốt ôi thôi
Sáng còn nhảy nhót, giờ ngồi không xong
Mắt
buồn nặng trĩu cõi lòng
Đứa
nào xỏ cụ đừng hòng yên thân
Tại
chim cụ đẹp nó vần
Mới
ra nông nỗi gẫy chân bị què
Nhìn
sang đám khác khỏe re
Bay
cao chao lượn như hè trong xuân
Nhiều
cụ xoa xít tần ngần
Lũ
chim to thế có phần chịu thua
Bởi
đám thau tháu nó đua
Bay
cao tít tắp chẳng đùa được đâu
Ngất
ngư mà lại bay lâu
Phen
này thứ nhất hàng đầu chẳng chơi
Cụ
nghe lòng thấy chơi vơi
Dốc
bầu tâm sự chuyện đời nuôi chim
Rằng
mình thất thập nổi chìm
Ở
đâu giống tốt là tìm đến ngay
Công
phu chăm sóc tháng ngày
Lại
thêm bà nó một tay nhiệt tình
Nghĩ
mà lại thấy thất kinh
Bao
nhiêu gian khó chỉ mình với ta
Ngày
nào cũng luyện hai ca
Ngóc
lên, hạ xuống ấy mà chửa xong
Có
con chỉ thích lượn vòng
Đến
khi mỏi cánh lại mong cao vời
Khán
giả bên cạnh hắt hơi
Nếu
mà như vậy thì đời thành tiên
Tiếng
loa lại cất vang liền
Mời
người thắng cuộc đi lên trao quà
Bản
nhạc lại cất vang xa
Bồ
câu hòa gió tiếng ca… gục… gù.
_____________
SG –
18/9/2015 - 2:30pm
Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015
TIẾNG THU
TIẾNG THU
Em có nghe thu về trên
lá
Tiếng thì thầm rạo rực
gót chân
Bờ vai đẫm sương mờ lạnh
giá
Hay lệ buồn vương cõi bụi
trần
Lá vàng rơi tựa kiếp trầm
luân
Sao hoang vắng, cô đơn
đến lạ
Áo ai bay, dáng đi vội vã
Để trăng gày ngơ ngác
ngừng trôi
Lá thu bay thoáng chợt
bồi hồi
Thời vụng dại, lá mùa
thay áo
Tay trong tay, mỗi lần
bước dạo
Cứ ngập ngừng như chẳng
hề quen
Lá vẫn rơi, gió khẽ điệu
kèn
Như đưa tiễn nỗi buồn
xa vắng
Giấu nỗi đau, chìm
trong khoảng lặng
Lệ úa tràn,.. vàng cả
mùa thu
Em có nghe… se lạnh,
cây ru
Gió thổn thức, thu về rồi
đấy
-------
SG – 00:15’ am - 07/9/2015
SG – 00:15’ am - 07/9/2015
Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015
SỐNG…
SỐNG…
Cuộc sống là quý nhất
Cuộc sống là quý nhất
Sao mà lỡ buông xuôi
Sống vui ích cho đời
Còn hơn là thác biệt
Ở đời nhiều khi biết
Vạn cay đắng nhiều khi
Như vậy mới biết thì
Hạnh phúc là giá trị
Qua hết hồi cực bí
Ắt sẽ rồi thái lai
Gắng sức vượt đường
dài
Giá trị... mình đang
sống...!
Chẳng cần chờ mong
mộng
Hãy hiện thực ước mơ
Sẽ thấy được bất ngờ
Được sống là thật
tuyệt
Vài đôi dòng tâm huyết
Vạn sự… đến… an lành…!
__________
SG – 02/9/2015
Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015
TẢN MẠN
TẢN MẠN
Một chút thôi... lãng mạn
Xóa dấu tích... thời gian
Mây cuốn theo... triền núi
Gió se giữa... sương ngàn
Cũng vẫn bước lang thang
Sao lúc dài lúc ngắn
Tình biết đâu đầy đặn
Bởi đời vẫn còn dài
Chân dấn bước bi ai
Lúc tình đang nồng ấm
Cô đơn chẳng đến chậm
Ta và bóng... bạn đường
Giật mình chợt trước gương
Bỗng thấy mình... hoang phí...
-----
SG 11:08pm – 04/8/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)