Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

LỠ HẸN

                                             (Bãi biển Phú Quốc – Hình chỉ mang tính minh họa)





LỠ HẸN
                                               


Ta chưa hẹn, nên dành chịu lỡ
Nợ khoảng trời, phượng vĩ đong đưa
Cái xiết tay, bồi hồi, bỡ ngỡ
Thôi cũng đành trả lại tuổi thơ

Trả lại đêm cho ngày,..
Trả sông cho suối…
Trả em… về lại quanh đây
Một thoáng mưa bay…
Tình cờ tao ngộ
Cây hoa giấy chợt hồng trước ngõ… chiều sang…
Trả lại những nồng nàn lên đôi mắt 
Của con tim chợt day dứt…
Để được hẹn hò…
Mới thuở thu sang…!

Ta lỡ hẹn, do không lường trước
Vì đường đời chẳng khác giao thông
Trước cú vấp, muôn ngàn lối rẽ
Dẫu hẹn rồi, lỡ cũng bằng không

Đường nhiều khi đâu trải hoa hồng
Đầy gai góc, chân mình thâm tím
Đôi khi làm cho ta chết lịm
Lỡ chính mình,… lạc mất xuân ơi..! 


_____________
                        SG - 26/6/2014 


                              






Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

ĐỜI…






ĐỜI…
                       

Hãy yêu đi, cho vật đổi sao trời
Hãy yêu đời, dù đời chẳng yêu ta
Để mai này nếu có phải đi xa
Khoảng khắc ấy...ru ta miền Tây Trúc...

Dù cuộc đời có còn nhiều khi đục
Cứ yên lòng, coi trong tựa hư không
Mảng trời kia vẫn nhiều sắc nhuộm hồng
Ngả che bóng, cho đời mình yên ả

Hãy mỉm cười, nếu đời chợt vấp ngã
Coi như là thể dục lúc chiều tà
Đời là vậy, khác nào bản tình ca
Khi bi tráng, lúc mặn mà da diết...!!!

Hãy yêu đời… nếu tim mình chưa liệt
Trải lòng mình với làn gió chợt ngang
Nhóm lửa lòng cho nhiệt huyết dâng tràn
Đời đẹp lắm…!... ai ơi… đừng sầu chán…! 




----------
20/6/2014
 (Vui một chút…)







Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

HOA TÍM





HOA TÍM
                                              
Ai yêu màu hoa tím
Màu tình yêu thủy chung
Màu thời gian nỗi nhớ
Da diết đến tận cùng

Ngày xưa người ta bảo
Đừng suy nghĩ lung tung
Để mai này có lỡ
Thời gian chẳng lạnh lùng

Hoa đẹp, chẳng phôi phai
Tình nồng, nỡ ép nài
Mà thôi nay vụng dại
Hoa tím màu đợi ai

Năm lại năm trôi mau
Hoa nay vội rũ nhàu
Người đi không trở lại
Tím từng chiều thương đau

Rồi thu tới cuốn sang
Gió cuộn lẫn mây ngàn
Tình cờ qua con phố
Chợt người ấy… sang ngang

Bước chân buồn tái tê
Lòng chẳng hướng nào về
Nhìn cánh hoa rớt lại
Tàn… tím chiều… thu phai…!

---------

SG – 29/5/2014




Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

CÁNH ĐỒNG QUÊ





CÁNH ĐỒNG QUÊ

Cánh đồng quê trải dài hương lúa
Vàng cả sân bóng mẹ nhạt nhòa
Từng khóm lúa thì thào gió nói
Quê mình giờ vắng tiếng em ca

Bóng đầu làng xõa ngọn cành đa
Để ngói thắm thêm dáng hiền hòa
Chiều lam tỏa, khói mờ giăng núi
Đến bao giờ, ta lại gặp ta…

Vọng lời ru từ trong cổ tích
Vàng tháng năm, bông trĩu hạt mùa
Giọt mồ hôi mọng lăn cánh lúa
Cho vụ mùa giáp hạt truân chuyên

Cứ mỗi chiều cò trắng chao nghiêng
Tiếng lục lạc, trâu về đường vắng
Đành giấu che riêng mình khoảng lặng
Con đường mờ,.. nước mắt chợt rơi…!


-------
                        SG – 27/5/2014







Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

HÃY VỀ THÔI…





HÃY VỀ THÔI…  

(Gửi nhà cầm quyền Trung Quốc)


“Hàng xóm” ơi… hãy về nước thôi
Tấn tuồng màn kia, lộ lắm rồi
Sao còn “cố đấm” ì ra thế
Không sợ nhân gian, thế giới cười…

Thời đại văn minh hãy nhìn xem
Giở trò vũ lực, đến ươn hèn
Giàn khoan, tàu chiến tựa… cướp biển
Sống sượng, trẹo mồm… ngỡ họa… điên

Thôi thôi “hàng xóm” cạnh tôi ơi
Về nước ngay đi,… lặng đất trời
“Xác to” có muốn, đừng càn bậy
Kẻo e xấu mặt đến muôn đời

Sử sống, sách trời mãi khắc bia
Chi Lăng dậy sóng, nát xương kìa
Nay ôm bá chủ sao rộng thế
Chả phải nhà mình, ắt đòi chia…!?

Lý lẽ bản đồ tự bịa ra
Biển Đông chín đoạn, bảo ao nhà
Giật mình, Ma Gien Lăng thức giấc
Biển à…!... tất cả…: Tây Ban Nha

Về ngay “hàng xóm” phải về ngay
Bên trong lủng củng loạn phô bày
Hãy về ổn định, êm dân chúng
Đừng bài ăn trộm, giở trò xoay

“Hàng xóm” tôi ơi, núi liền kề
Nhân dân hai nước tình sơn khê
Bấy lâu hữu hảo sao tình nghĩa
Mà nay nỡ phũ, gạt hẹn thề

“Hàng xóm” tôi ơi nghĩ lại đi
Quốc tế văn minh chẳng vui gì
Chiến tranh, bạo loạn thêm tang tóc
Nhân loại đau buồn khúc sầu bi

“Hàng xóm” ơi… nhanh vội… về đi…!

------

SG – 15/5/2014



Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

BIỂN GỌI…





BIỂN GỌI…

(Tặng các chiến sỹ bảo vệ biển, đảo của Tổ quốc)


Em có nghe âm thanh biển gọi
Giục lòng ta trong tiếng sóng gào
Em có nghe cồn cát lao xao
Từng tiếng nấc dâng trào triền đá

Kẻ thù đang ngang nhiên quấy phá
Chiếm biển ta, như thể ao nhà
Định cậy sức, dọa Tổ Quốc ta
Cả dân tộc quyết không khuất phục

Em có nghe biển Đông sôi sục
Giận trào dâng ngọn sóng bạc đầu
Lỡ mai này…  anh chẳng về đâu…
Biển ôm trọn, em đừng khóc nhé…

Em hãy nhớ động viên cha mẹ
Kể cho con khi đã lớn khôn
Về người cha, biển cả gửi hồn
Giữ biển đảo, chủ quyền dân tộc

Anh ở xa chẳng hề đơn độc
Vì bên anh biển mãi vẫn còn
Vị mặn mòi đẫm nỗi lòng son
Của em đó, tảo tần năm tháng

Anh xa em, mong ngày mai rạng
Được bên em, dọi lại mái nhà
Che nắng gió nếu bão chợt qua
Giờ tạm gác, em đừng trách nhé…

Và đêm nay, chia tay lặng lẽ
Khúc quân hành… tiếng gọi biển khơi
Tựa trẻ thơ khát sữa… ầu ơi
Trào nhiệt huyết: chủ quyền biển gọi…!

_____
SG - 09/5/2014



Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

GỈA... THẬT





        GIẢ… THẬT

Những gian dối, cuộc tình vay mượn
Tiếng cốc ly, xu nịnh êm tai
Những mỹ nhân, say trượt đêm dài
Khi tỉnh mộng cũng phường giả tạo

Những ngôn từ khuyếch trương hoài bão
Đã cũ xưa nửa thập kỷ rồi
Vẫn còn kẻ võ miệng, khua môi
Thế gian này chắc còn không thiếu

Đau đớn hơn, những kẻ thấu hiểu
Cũng vỗ tay ủng hộ không ngừng
Đạo lý rơi,… bỗng chốc bỏ dưng
Thật như giả biết nào phân biệt!

Như rau xanh một màu tinh khiết
Cũng được đem tăng trưởng từng giờ
Trái cây thơm, đẹp tựa trăng thơ
Cũng ủ thuốc chờ ngày giao bán

Sách thiếu nhi, đăng bừa viết loạn
Nhàu cả tâm con trẻ học đường
Đánh hội đồng, xé áo tang thương
Xót xa ấy, phải chi lợi nhuận

Những tình yêu vượt trên số phận
Sẽ đơm bông, mọc kết thành rừng
Bầy con trẻ lon ton chập chững
Những thiên thần… không thể thật hơn!

--------- 
SG - 04/3/2014






Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

ĐAM MÊ





ĐAM MÊ

Chuồn chuồn mê giọt nắng
Nên ớt đỏ cả mình
Em lạnh đến vô tình
Khiến tim anh hóa đá

Cá kình yêu biển cả
Nên lạc mất đường về
Anh nửa tỉnh nửa mê
Đại dương em tình rộng

Đời là khúc trầm bổng
Bản giao hưởng không lời
Trăng lạc rải chiếu chơi
Ngỡ chị Hằng tắm suối

Lửa tình kia dẫu nguội
Cũng tàn một tâm hồn
Chiều chợt tắt hoàng hôn
Đam mê còn nghi ngút…!

-----

21/3/2014



Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

HOA SEN TRẮNG






HOA SEN TRẮNG

Hoa sen trắng từ bùn vươn dậy
Ngần sắc hương tinh khiết một mầu
Đời thân kiếp số phận chìm sâu
Mà vẫn sáng, không vương… trần tục…!

--------
17/3/2014



Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

NỖI NHỚ…





NỖI NHỚ…


Nơi tôi sinh có điều rất lạ
Như vừa chợt đánh mất chiều qua
Nơi tôi sinh là trưa nắng ngả
Xé lòng mình, đường đỗi quá xa…

Đường muôn lối hay đời trăm ngả
Phù du buồn viếng dạo ghé chơi
Tuổi xuân vụt…, sao đi vội vã
Sương gió còn da diết với đời

Nơi tôi sinh thoảng rất xa xôi
Của nỗi nhớ đong đầy nỗi nhớ
Oi nóng hè, nhịp trong hơi thở
Thoáng trong mơ… tận phía chân trời

Mưa bụi phùn nếu có chợt rơi
Xua cái buốt vào tim thổn thức
Nỗi thầm mong ùa từ lồng ngực
Trong thẳm sâu… Hà Nội… thu về…!

_________

SG, 05/03/2014





Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014

VÔ ĐỀ...







VÔ ĐỀ…

Dòng sông cứ trôi,…
Con thuyền thì xa mãi
Cỏ cây hoang dại… tím cả chiều tàn…
Bước chân hoang
Lang thang qua vùng… thương nhớ.
Cánh nhạn chợt quay về..!

Sông vẫn trôi
Nỗi niềm thì ở lại.
Chợt đánh thức một linh hồn…
Kẻ đa tình, nhặt hoa ép khô lá… bước hư vô
Với niềm khắc khoải, với đợi chờ
Dẫu là cơn gió thoảng… khát vọng bỗng ngẩn ngơ…!
Yêu … hoài vọng… chẳng bến bờ…!
Viết… nhăng cuội… đòi làm thơ…!

-----
02/3/2014





Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

NƯỚC MẮT...





NƯỚC MẮT

Nước mắt đâu phải mưa
Mấy ngón tay lau sạch…
Nhưng chứa đầy oán trách
Thành giọt lệ dâng trào
Ngước lên hỏi trời cao
Cớ sao mà mặn thế
Trời cũng đành rơi lệ
Thấy những chuyện xót xa
Chuyện chẳng muốn nói ra
Nên đành ngậm ngùi khóc…!

----
                        01/3/2014