Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

VŨNG TÀU ĐÊM...








VŨNG TÀU ĐÊM…


Vũng Tàu, đêm...
Yên bình quá! em ơi!...
Sao sóng trong ta cứ da diết bồi hồi
Hạt cát lòng dường như se chát lại
Bởi vì em tựa vị muối mặn mòi.

Anh vẫn biết...
Anh không là chuyện cổ tích xưa
Như chàng Sơn Tinh trên núi,
Như thần Thủy Tinh dâng sóng biển.
Nhưng lỡ vô thường...
                      khuấy động biển tình em...

Vũng Tàu, đêm...
Yên ả quá! em ơi!...
Sao sóng trong ta cứ nhen nhóm cuộn lời,
Để quện đan, từng cơn thành gió xoáy,
Cuốn em theo vào cơn bão biển tình...

Anh ước mình...
Như thần đèn A La Đanh có phép,
Níu thời gian, kéo địa lý xích lại gần.
Để tay trong tay, anh và em mãi mãi
Sẽ yên bình... như biển... Vũng Tàu... đêm!...




Không có nhận xét nào: