Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

VÔ ĐỀ


VÔ ĐỀ…

Hoa sữa không còn rơi
Bụi nắng không còn tới
Rét lạnh trả mùa đông
Em đến ngỡ than hồng

Nhớ cái rét miền Bắc,
Nhớ nắng lửa miền Trung
Và mùa mưa Nam bộ
Còn em là vô cùng!

Nếu vậy thì sẽ là
Em tựa hương hoa sữa
Tia nắng giữa mùa đông
Bình minh sau cơn bão

Thì sẽ có một ngày
Lá sẽ rơi về cội
Em sẽ đến bên tôi
Giữa mảnh đời trần trụi




Không có nhận xét nào: